Một bài thơ bạn tặng ta lúc xuân về tết đến
GIAO THOA (tặng em)
Bỗng giật mình trước hơi thở mùa xuân
Giờ phút thiêng liêng đất trời gặp gỡ
Cây đào phai ta trồng trước cửa
Đang âm thầm khao khát được nở hoa
Giờ phút thiêng liêng đất trời gặp gỡ
Cây đào phai ta trồng trước cửa
Đang âm thầm khao khát được nở hoa
Chẳng hiểu vì sao lúc trời đất giao thoa
Ta ngồi buồn khâu nỗi thương vào nhớ
Nụ cười chông chênh của người con gái ấy
Câu thơ buồn chảy máu trái tim ta
Ta ngồi buồn khâu nỗi thương vào nhớ
Nụ cười chông chênh của người con gái ấy
Câu thơ buồn chảy máu trái tim ta
Tuổi hoa niên ta đã gửi trọn cho ai?
Nhắm mắt quờ tay ta đi vào cõi mộng
Để ngày đêm chỉ mình ta với bóng
Khi vui ta đã khóc, lúc tan nát ta lại cười
Nhắm mắt quờ tay ta đi vào cõi mộng
Để ngày đêm chỉ mình ta với bóng
Khi vui ta đã khóc, lúc tan nát ta lại cười
Qúa nửa đời người mang nặng túi thơ
Hành trình cô đơn đi tìm một người con gái
Gió lay bến vắng thuyền ai đậu?
Gửi đến cho ai nỗi nhớ ai...?
Hành trình cô đơn đi tìm một người con gái
Gió lay bến vắng thuyền ai đậu?
Gửi đến cho ai nỗi nhớ ai...?
Đã nhận 1h34 ngày 1.02.2014
LỜI EM...
Xuân vừa đến thời khắc giao thừa đã tới
Phút thiêng liêng cùng trời đất giao thoa
Đôi vần thơ nghe ấm áp lúc xuân về
Lòng rạo rực trào dâng bao nỗi nhớ
Phút thiêng liêng cùng trời đất giao thoa
Đôi vần thơ nghe ấm áp lúc xuân về
Lòng rạo rực trào dâng bao nỗi nhớ
Xuân đã đến muôn ngàn hoa khoe sắc
Phút giao thừa lăng lẽ bên ta là cái bóng
Nhớ nao lòng những kỷ niệm ngày xưa
Giọt lệ buồn lăn dài theo nỗi nhớ
Phút giao thừa lăng lẽ bên ta là cái bóng
Nhớ nao lòng những kỷ niệm ngày xưa
Giọt lệ buồn lăn dài theo nỗi nhớ
Qúa nửa đời vẫn vằng vặc xa xăm
Biết khi nào bến vắng thuyền neo đậu?
Gửi cho ai...nỗi nhớ những đêm dài
Bao thương nhớ... vời vợi mỗi xuân qua
Biết khi nào bến vắng thuyền neo đậu?
Gửi cho ai...nỗi nhớ những đêm dài
Bao thương nhớ... vời vợi mỗi xuân qua
Đêm 1/02/2014
CỎ DẠI_ THANH BẢO
CỎ DẠI_ THANH BẢO