ỐM RỒI
Thế là ốm thật rồi chăng?
Mệt không buồn dậy trùm chăn kín đàu
Đời người như một bể dâu
Bao nhiêu sướng khổ âu sầu mình ta
Cái ốm đến tối hôm qua
Làm ta đau nhức đầu là cùng chân
Nằm mình mới thấy cực thân
Chăm lo tần tảo, nợ nần mình ta
Cái ốm chắc hẳn phải qua
Vì ta trụ cột vắng nhà được đâu
Ốm ơi! mày hãy đi mau
Cho ta sức khỏe, hết đau còn làm...
THANH BẢO