nhạc nền

Photobucket

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

CHUYỆN THỜI THƠ ẤU

CHUYỆN VUI CÓ THẬT

Đã lâu lắm rồi chưa có dịp ôn lại chuyện ngày xửa, ngày xưa. Cái ngày cách đây vài chục năm về trước.
Truyện là thế này cả làng FACEBOOK à:
Ngày ấy cách đây hơn 30 năm rồi, đường phố Hà Nội còn vắng vẻ lắm, lúc đó quachỗ ''cái'' khách sạn''ĐAI U'' bây giờ ý, lúc đó nó còn là một bãi sình lầy hoang vu lắm. Tầm 9h tối mà về qua lối đó đạp xe đạp một mình thì còn rợn tóc gáy kìa.
Thủa ấy tuần hai buổi dù trời mưa hay gió , nóng hay lạnh tôi vẫn đều đặn tuần hai buổi tối đi tham gia câu lạc bộ Thanh Niên ở hồ HALE .
Có một lần đi về đến ngã tư Cửa Nam thấy chị đi xe máy, cái thời ấy mà có xe''CÁ XANH, CÁ ĐỎ'' hay xe'' KIM VÀNG GIỌT LỆ''là oai nhất rồi.
Nghe cuộc đối thoại giữa người đi đường và chú công an tôi cứ há hốc mồm để nghe
Người đi đường( NĐ Đ):Anh ơi! anh hít em có chuyện chi rứa?
Chú công an(C CA):Chị có nhìn thấy cái gì kia không?
NĐ Đ:Răng rứa anh?
C CA:Răng rửa gì ở đây, cô đi sai luật rồi.
NĐ Đ:Rứa hả anh?
C CA:Cô nhìn kìa, cột đèn tín hiệu 3 màu có thấy không?
NĐ Đ: Dạ em nhìn rõ rồi thì đỏ, vàng, xanh chứ còn chi nửa.
C CA: Vạy cô có biết thế nào không?
NĐ Đ: Dạ thì...ĐỎ đựng_XANH đi_VÀNG chuẩn bị.
C CA: Vậy sao cô còn vợt đèn đỏ, mời cô về đồn lập biên bản.
Thấy vậy cô gái xuýt xoa: anh ơi anh tha cho em bựa đầu, nỏ biết phố mô lại phố mô anh à, anh thông cảm cho em hề, lần sau anh HÍT em đừng lại liền.
Nghĩ sao anh công an nói:Cô đứng đó đọc mười lần ĐỎ đứng_XANH đi_VÀNG chuẩn bị, đọc to dõng dạc 10 lần tôi tha cho
NĐ Đ: Dạ em đọc ĐỎ đựng_XANH đi_VÀNG chuẩn bị một lần anh nhẹ...
ĐỎ đựng_XANH đi_VÀNG chuẩn bị hai lần anh nhẹ
........................................................................
........................................................................
ĐỎ đựng_XANH đi_VÀNG chuẩn bị năm lần anh nhẹ
Chú công an và những người đi đường cùng bật cười, rồi chú công an nói: Thôi được rồi cô đi cho tôi nhờ.
NĐ Đ: Dạ, răng rứa anh? nỏ đọc nữa à?
C CA: RĂNG với RỬA gì ở đây biến.
NĐ Đ: Rứa rứa em chào anh hè.
Đấy cái chuyện từ ngày còn đi học phổ thông đó mà là kỷ niệm không quên, mỗi lần đi qua con đường đó nghĩ lại, lại tủm tỉm cười một mình như người DƠ DỞ đấy cả làng ''PHÂY'' à .

21/10/2013
THANH BẢO_CỎ DẠI