MƯA... CUỐI THU
Hạt mưa rơi tan nát cõi lòng ta
Mưa cuối thu làm buốt nhói con tim
Mưa trải dài đi vào nơi ngõ vắng
Mưa ơi!... mưa nói hộ lòng ta với
Giot mưa buồn gợi nhớ kỷ niêm xưa
Để ta mãi nhớ ...một chiều thu thương nhớ
Có lẽ nào
Thu qua không trở lại
Để
Mưa buồn
Vương nhẹ ướt hàng mi...
Thế rồi
Mưa tan, nắng hửng lên rồi
Giọt mưa thấm đẫm lâu rồi chẳng khô
Câu thơ ướt thẫm... bao giờ
Bây chừ hong mãi ... lời thơ mãi buồn
Mưa ơi!
Ngưng nhé đừng tuôn
Để cho
Má thắm, môi thêm ửng hồng
Cho ta uống giọt mưa trong
Để lòng thanh thản, hết không buồn phiền
Dù cho mưa mãi triền miên
Như mưa xuân nhé, tầm xuân hé cười
THANH BẢO_CỎ DẠI
Hạt mưa rơi tan nát cõi lòng ta
Mưa cuối thu làm buốt nhói con tim
Mưa trải dài đi vào nơi ngõ vắng
Mưa ơi!... mưa nói hộ lòng ta với
Giot mưa buồn gợi nhớ kỷ niêm xưa
Để ta mãi nhớ ...một chiều thu thương nhớ
Có lẽ nào
Thu qua không trở lại
Để
Mưa buồn
Vương nhẹ ướt hàng mi...
Thế rồi
Mưa tan, nắng hửng lên rồi
Giọt mưa thấm đẫm lâu rồi chẳng khô
Câu thơ ướt thẫm... bao giờ
Bây chừ hong mãi ... lời thơ mãi buồn
Mưa ơi!
Ngưng nhé đừng tuôn
Để cho
Má thắm, môi thêm ửng hồng
Cho ta uống giọt mưa trong
Để lòng thanh thản, hết không buồn phiền
Dù cho mưa mãi triền miên
Như mưa xuân nhé, tầm xuân hé cười
THANH BẢO_CỎ DẠI